Trong một ngày, buổi sáng sinh khí nhưng không biết đón lấy khí mới sinh, buổi chiều khí tán lại không biết cách giữ lại nên con người hòa theo dòng lên lên xuống xuống của Đất Trời mà sinh sinh diệt diệt, người tu đạo thì ngược dòng mà đi, lúc khí mới sinh ra thì biết đón mà giữ lấy bồi bổ Nguyên Khí, lúc nó tán thì biết cách giữ nó lại không cho tán mà bảo tồn được Nguyên Khí, nhờ đó mà bảo toàn được sinh mệnh kéo dài tuổi thọ.

Bài công pháp Tiến Dương Công – Tụ Hỏa Đan Điền đây là cách để khai thác nguồn Địa Hỏa và tụ nó lại vào Đan Điền để lập lò luyện Đan. Nói Luyện Đan mà không có lò thì chúng ta luyện đan bằng cái gì ? Nói như vậy để biết được tầm quan trọng của việc Tụ Hỏa. Chính nhờ có nguồn hỏa này mà nó đốt cháy hết các trược khí, âm khí và biến thành thanh khí bay lên mà Đan Kinh gọi là Khử Trược Lưu Thanh, tương tự như việc chúng ta đốt rác vậy, hóa giải mọi rác rưởi và trả lại tro cho đất để nuôi dưỡng cỏ cây hoa lá.

Ở người, phía cuối của xương sống là nơi khởi nguồn của các loại Địa Hỏa. Khi hít vào chúng ta đón lấy nguồn Địa Hỏa từ xương cụt đi lên và tiếp với Tâm Hỏa ở ngực, khi thở ra lại đưa toàn bộ hỏa này quy về Đan Điền, cách tập như sau:

Hít vào là dương, hít vào đầy bụng rồi hít tiếp lên đầy ngực là Tiến Dương.

Thở ra là âm, thở ra khí từ ngực đẩy trở xuống và nén chặt ở Đan Điền là Thoái Âm.

Khi hít lên đầy ngực thì nín thở hoặc tiếp tục hít vào, hít vào, và hít vào sao cho không khó chịu, lúc đó vai thả lỏng, cằm như rụt vào, ngực như nở ra, bách hội như bị rút vào trong lồng ngực, ấy là dùng yếu tố Phong thổi bùng lên ngọn lửa đốt các trược khí và khai thông kinh mạch.

Khi thở ra thì đẩy và nén chặt khí từ ngực xuống bụng, đồng thời hóp hậu môn, để kéo hỏa từ dưới lên tụ ở Đan Điền, nén thật chặt để 2 nguồn hỏa cùng giao thoa và tụ lại, đốt cháy hết các trược và âm khí sau đó thả lỏng toàn thân để cơ thể tự phục hồi về trạng thái bình thường.

Như vậy 1 hơi thở sẽ có 4 nhịp: Hít vào, ngưng (hoặt hít tiếp), thở ra và nén, thả lỏng. Nhờ có thả lỏng tự do mà các hơi thở không bị ức chế, tim không bị đập nhanh, không gây khó chịu khi tập. Khi nén hoặc cố hít vào tâm thật tĩnh để không bị hụt hơi hoặc ức chế tâm.

Mới đầu tập nên tập tự nhiên theo cơ thể, đừng cố gắng gượng kéo dài hơi thở. 1 vài hơi thở đầu có thể dùng miệng để thở ra. Hơi thở lúc đầu rất thô, sau nhỏ dần và trở nên nhẹ nhàng, sâu và lâu hơn. Mỗi lần tập chỉ 5 đến 10 phút mỗi lần, thông thường tập đủ 9 lần hít vào thở ra là hợp lý.

Lúc đầu mới tập có thể cơ thể sẽ rất nóng như ngồi trong nồi xông hơi là do hỏa đốt các trược khí và âm khí lâu ngày tích tụ trong cơ thể, sau khi hít thở nên ngồi tĩnh tâm một chút cho đến khi cơ thể sẽ trở nên mát mẻ là có thể thu công.

Quyết yếu để tập thành công: Hít vào căng căng căng, Nén thật chặt chặt chặt, Thả thật lỏng lỏng lỏng.

Tiến Dương Công

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *